Nhật ký 16 – Bạn có nghĩ đến hành trình hạnh phúc?

Chủ Nhật vừa rồi tôi vừa kết thúc một chuyến hành trình hạnh phúc nữa.

Lần này các bạn đồng hành của tôi đều là những chàng trai cô gái trong độ tuổi xuân thì. Họ sống và học tập nơi đất khách xa nhà, và có đôi lúc cũng rất nhớ quê hương. Những tối thứ 2 và chiều thứ 7, chúng tôi gặp nhau trong những phòng tập luyện khoảng hai mét vuông có những cây đàn Piano cũ kỹ hư phím tuộc dây, rồi thì truyện trò với nhau về âm nhạc, về đàn Piano. Bọn tôi có thể cười đùa cả buổi, dù đôi khi đó chỉ là những mẩu chuyện hài hước ngốc nghếch nhất tôi từng kể.

“Không biết các bạn có thích học không, còn Ngân thì rất thích dạy luôn ấy…!”

Đâu đó dưới hàng ghế có tiếng cười khì, tôi cũng thế. Say mê với cây bút lông và tấm kiếng ốp tường cao hơn cái đầu, tôi mải mê viết những dòng suy nghĩ. Nhìn trong gương, tôi thấy một Ngân với đôi bàn tay trắng nhưng có cái đầu đầy ắp ý tưởng cùng với một trái tim nhiệt huyết sống động đang nhìn lại mình. Đằng sau tôi là các bạn trẻ, là những đôi mắt sáng bừng vì vừa nghiệm ra một chân lý mới mẻ, là những ngón tay mắp máy những phím đàn đầu tiên.

Hiểu rằng đó không phải là những Hansa, Floris, Emily hay Elethea, vì thế tôi cũng không cố để biến các bạn thành những đứa trẻ lên 5 lên 10. Với tôi, điều duy nhất các bạn cần nhớ trong suốt quá trình học, đó chính là: Tập luyện thói quen tư duy cách cá nhân.

Tính tư duy cá nhân thể hiện qua việc các bạn phải có thể tự định nghĩa mỗi khái niệm trong âm nhạc. Không cần chính xác từng câu chữ sách vở. (Vì chính tôi đến lớp cũng chẳng có cuốn sách nào cầm tay). Tuy nhiên, những tri thức các bạn học, phải được thấu hiểu đến mức bạn có thể được nói lại với người khác như chính các bạn là người đã tìm ra chúng. Đối với người đi tìm tri thức, không gì hạnh phúc hơn thế! Như một nhà giáo dục đã nói: “Chúng ta chẳng thể học được gì nếu đó không phải điều chúng ta tự khám phá.”

Tôi cũng không muốn các bạn lo ngại khi bài giảng khó hiểu, có chăng tôi đang nói về một sự vật, sự việc nào đó chỉ theo cái nhìn chủ quan của tôi? Và nếu như cách bạn hiểu không giống cách tôi hiểu, thì từ “sai” liệu có tồn tại? Tôi hứng thú khi nghe các bạn phản biện. Các câu hỏi ấy luôn giúp tôi biết chính xác các bạn đang ở đâu. Vì vậy, trong mắt tôi, những bến bờ đó luôn là những vùng đất mới lạ và thú vị. Hơn thế nữa, những câu hỏi cắc cớ ấy làm tôi phải vận dụng hết tất cả sự am hiểu về âm nhạc để đáp ứng cho các bạn, điều này mang đến cho tôi một nguồn động lực để không ngừng tiến tới mỗi ngày.

Ngay cả bản nhạc của các bạn chơi, tôi cũng đòi hỏi tính cá nhân trong ấy, dù điều này chẳng phải dễ dàng. Viết một đoạn dạo đầu, sắp xếp những âm hình đệm, vv…Với những bạn trẻ học chơi bằng cảm âm, sự yêu cầu khắc khe của tôi cốt vì muốn tai nghe và thẩm mỹ âm nhạc của các bạn được thúc đẩy phát triển mạnh mẽ. Tuy nhiên, lĩnh vực kén chọn này không dễ bắt đầu với nhiều người.

Điều tôi thường dặn các bạn và cả dặn mình từ những ngày đầu tiên đến lớp là: Những nốt nhạc kia, dù được chơi với với 10 ngón tay, nhưng đường đi của chúng luôn phải bắt đầu từ tâm trí. Khi chơi một dãy nốt nhạc, hướng đi và hình dáng của nó cần phải được nhìn thấy trước tiên, giai điệu của nó trên những trang giấy cần phải được vang lên trong đầu trước tiên. Khi bấm một hợp âm, các ngón tay cần phải được tư duy để sắp xếp chính xác vào các phím đàn. Biết kết hợp tư duy cùng với tai nghe nhạy cảm khi tập luyện sẽ đưa các bạn đến sự thăng hoa khi chơi Piano, điều mà ngày nay, rất nhiều người trẻ học chơi đàn còn thiếu sót.

Chuyến hành trình mùa xuân ngày nào có thể đã dừng lại, nhưng không có nghĩa là chuyến hành trình tìm kiếm âm nhạc của các bạn cũng đã kết thúc. Đâu đó trên những tấm kính của các căn phòng Toà Nhà Âm Nhạc Trường Đại Học Soongsil vẫn còn đọng lại vết mực chữ viết của chúng ta, phải, nó có thể vẫn còn ở đó. Nhưng chúng ta đều đã bước trên một hành trình mới, cả tôi cũng thế. Chúng ta sẽ luôn tiến về phía trước, để không ngừng học tập và hoàn thiện âm nhạc của chính mình. Chúc các bạn sẽ có những chuyến hành trình hạnh phúc khác cũng mang tên Âm Nhạc.

Tạm biệt các bạn trẻ của tôi.

Nhật ký của một cô giáo dạy Piano

23.07.2019

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!