Làm mẹ “bán thời gian”

Em bé nằm đợi mẹ "tan ca"

Hôm nay mình có một ngày rất dài.

Mình kết thúc ca dạy cuối cùng vào 5h20 và cũng vừa lúc em bé khóc. Chuyển qua căn hộ mới, mình đã sắp xếp để cây đàn ở ngay phòng khách để con nhìn thấy mình và thoải mái chơi mà không mãi dáo dác đi tìm mẹ. Thế nhưng cái gì cũng có giới hạn của nó, thằng bé cũng thế.

Và bây giờ thì căn phòng đã rơi vào tĩnh lặng.

Từ lúc quyết định sẽ làm mẹ “bán thời gian” để tiếp tục những gì đang dang dở với âm nhạc, mình đã phải luôn tranh đấu. Tranh đấu với thời gian, tranh đấu với công việc nhà cửa, đôi khi còn cả với chính mình…Có những thời điểm, vừa ôm con vừa dạy, tai thì nghe học trò, tay thì cố gắng chơi đàn, chân thì dậm pedal. Vậy mà mọi thứ cũng qua.

Thông thường thì mình sẽ có những bài học đút tỉa gì đấy, cho bản thân và có thể cho những ai sắp chọn làm mẹ “bán thời gian” như mình. Nhưng có vẻ như mỗi hành trình của mỗi người lại mỗi khác. Nhiều lúc, mình đã học rồi đấy, sau lại quên. Hoặc cũng có lúc, cái mình hiểu lại không bằng cái mình trải nghiệm.

Vậy thì cứ lại đi tiếp, để xem hành trình phía trước có gì đáng mong đợi?

Stein, 24.04.2024

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!