Nhật Ký 25 : “Nhảy lên nào cô gái!”

Năm 2020 đang trôi đi những ngày cuối cùng của tháng 12, khi có dịp nhìn lại những gì mình đã làm trong năm nay, điểm khiến tôi thấy chú ý nhất là bản thân đã phát triển được những kỹ năng giảng dạy online một cách vô cùng vượt trội.

Có một điều khá đặc biệt tôi cũng nhận ra đó là: Học Piano sẽ khá hiệu quả khi giáo viên có thể kết hợp giữa trực tuyến và trực tiếp. Thay vì tất cả các buổi học đều là gặp mặt đối mặt, tôi cố gắng sắp xếp để đến nhà học viên khoảng một đến hai tuần một lần, và giữ tiến độ online trong các buổi còn lại.

Chiều hôm qua tôi có tiết học với June. Đó là một đứa trẻ bé khó đoán và tâm lý cũng dễ thường hay thay đổi. Đôi lần đối diện với June qua cái màn hình phẳng trong 45 phút khiến tôi cũng thấy áp lực và vô cùng căng thẳng khi nhìn thấy con bé thể hiện mệt mỏi và không muốn thể hiện sự đáp ứng với mình. Tuy nhiên, buổi học hôm qua thì lại rất khác.

Đầu giờ, June bảo tôi con bé muốn khởi động với trò Bingo. Đó là một bài nhảy khởi động trên nền nhạc một bài hát về chú chó Bingo. Có thể bạn sẽ băn khoăn chuyện đó thật bất tiện khi một bên nhảy một bên đàn, làm sao có thể thấy rõ được cơ chứ? Nhưng không, June vẫn bất chấp nhảy mà không mảy may quan tâm việc góc độ camera của tôi có nhìn thấy rõ tay chân của con bé hay không.

June thích nhảy, con bé thích được hoạt động, tôi đã nhận ra điều đó từ trước, và hôm qua, bài hát Bingo đã nhắc tôi chuyện mà tôi đã quên từ rất lâu rằng, “June thích nhảy!”.

Tiếp đến, chúng tôi học về ký hiệu của staccato. Tôi quyết định sẽ cho con bé được nhảy.

Tôi chơi cho June nghe hai đoạn nhạc khác nhau với staccato và legato rồi khuyến khích con bé chuyển động giống như những gì nó nghe được. June đã tham gia lớp múa ballet hơn năm nay và chuyện này không hề làm khó dễ nó. Vậy là hai chúng tôi, làm chính xác như những gì trong những lớp học Dalcroze người ta vẫn thường làm, nhưng chỉ khác là qua một cái màn hình phẳng.

Qua màn hình, tôi nhìn thấy con bé cười và đầy hào hứng khi vận động chính xác như những gì tôi đang chơi trên đàn.

“Nhảy lên nào cô gái! Đúng rồi! Con nhảy đẹp lắm!”

Tiếng tôi bì bõm phát ra giữa những lớp âm thanh của đoạn nhạc đang phát ra qua loa bên kia, không rõ June có nghe tiếng tôi nói không, nhưng trông nó đầy hân hoan và phấn khởi.

Sau đó là đến lượt tôi. Con bé được gợi ý chơi hai hợp âm C và G7 cho tay trái và ứng tấu bên trên đó những giai điệu với staccato và legato đan xen nhau, còn tôi thì sẽ nhảy.

Tôi hướng dẫn cho June cách tạo ra những âm thanh staccato với phần cánh tay nảy tự nhiên cũng như legato với những cái chạm liền lạc nhau. Còn giai điệu, con bé hoàn toàn có thể tự quyết định với tai nghe nhạc của nó.

Và tôi nhảy trước màn hình máy tính. Chúng tôi không quan tâm liệu internet có ổn định không, liệu hình dáng cử điệu của tôi trông có kỳ cục không, hay đoạn ứng tấu của June nghe có hài hoà không. Những gì chúng tôi làm tập trung vào tiết học và hoàn thành những mục tiêu tốt nhất trong khả năng.

Tôi nhìn thấy June có thể vận dụng được staccato và legato trong việc tạo ra âm nhạc, June cũng có thể nghe và nhận biết hai màu sắc âm thanh khác nhau này. Và quan trọng hơn, chúng tôi đều thấy hạnh phúc và trọn vẹn với một tiết học online, thế là đủ.

Nhật ký của một cô giáo Piano

15.12.2020

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!