Nhật Ký 42: Đạp xe

Tôi nhớ lần đầu tiên tập đi xe đạp.

Chiếc xe đạp đó tôi cũng không nhớ đã được mượn từ đâu. Nó có cái yên rất cao và tôi đều phải nhón để chống chân mỗi khi ngồi lên. Việc giữ thăng bằng cũng rất khó khi đầu xe luôn quẹo qua quẹo lại và hai tay tôi thì rung lắc liên hồi.

Nhưng sau đó không lâu thì đạp xe đạp đã trở thành một thú vui mà tôi rất yêu thích.

Tôi yêu sự chuyển động của cảnh vật hai bên đường, của ngọn gió thổi phù lên mặt, của những đám lá xanh và bụi hoa nhỏ nhiều màu sắc. Trên ghi-đông, sự tự do được chắp lấy đôi cánh. Tôi có thể thong thả chậm rãi nhìn ngắm cảnh núi ngon và hít hà mùi thơm của đất, rồi lại lao đi nhanh hơn để thả dốc một ngọn đồi từ trên cao….

Khi tôi chạy chậm, chuyển động từ hai cẳng chân của tôi tạo thành những vòng tròn lớn. Cơ thể tôi tận hưởng sự thư thái và cảm giác trong tôi lúc đó vô cùng thư giãn. Hình ảnh mọi thứ được vẽ ra bằng những hình thù dài, rộng, to, lớn….

Nhưng khi chạy nhanh, mặc dù kích cỡ bánh xe không hề thay đổi nhưng cảm giác của tôi đã thay đổi. Chuyển động của hai cẳng chân tôi trở nên gấp hơn và khoảng cách hẹp lại. Tâm trí tôi bỗng dưng nhạy bén và tỉnh táo cho bất kỳ cái gì sẽ đến ở ngay ngã tư đó. Hình ảnh của những đám lá cỏ dưới chân như những chấm nhỏ xanh đỏ trên đường.

Thay đổi tốc độ chạy xe đạp đã nói cho tôi biết rất nhiều về việc thay đổi tốc độ khi tôi chơi đàn.

Nhiều lần và rất nhiều lần trước đây, khi tôi yêu cầu học sinh của mình chơi chậm lại, 90% đều chỉ chơi đúng như tốc độ vừa được chơi trước đó. Hoá ra cái sự chậm lại không giống cách chúng ta vẫn nghĩ về nó.

Đó không phải là về những con số trên cái máy đánh nhịp, cũng chẳng phải tiếng đập chân phụp phụp dưới sàn. Đó là sự tổng hoà của thời gian – năng lượng – không gian. Mà trong ba yếu tố này, không gian là thứ tôi muốn nhắc đến nhiều nhất khi nghĩ về tốc độ.

Hãy cùng làm một thí nghiệm nhỏ với tôi:

Ngồi trước gương và thực hiện 2 hoạt động như sau:

1/ Dùng tay vẽ một hình tròn bán kính 20cm trong 8 giây và tạo ra âm thanh “oa” bằng giọng hát

2/ Dùng tay vẽ một hình tròn bán kính 20cm trong 2 giây và tạo ra âm thanh “oa” bằng giọng hát

Hãy quan sát bàn tay của bạn. Có phải khi vẽ hình tròn trong 8 giây, bàn tay của bạn có xu hướng chuyển động nhiều và trải nghiệm không gian chung quanh nhiều hơn là so với cùng một hình tròn nhưng chỉ vẽ trong 2 giây hay không?

Bây giờ hãy lắng nghe âm thanh bạn phát ra. Có phải âm thanh của hình tròn được vẽ trong 8 giây vang lên dài hơn (ooooooaaaaaaaa) so với hình tròn chỉ vẽ trong 2 giây (ooaa) hay không?

Cuối cùng, hãy nhìn miệng của bạn. Có phải miệng của bạn đã giữ lâu hơn khi tạo ra âm thanh của vòng tròn được vẽ trong 8 giây so với vòng tròn chỉ được vẽ trong 2 giây hay không?

Hãy viết câu trả lời của bạn xuống phần comment bên dưới nhé!

—————————————————————————————————-

Khi điều này đến với tôi thông qua những bài tập của Dalcroze, tôi hiểu rằng mình cần phải giúp học sinh nhận thức về không gian trong chuyển động khi đề cập đến sự thay đổi tốc độ khi tập luyện Piano. Và kết quả nhận lại được là, học sinh của tôi đã thật sự chú ý đến điều đó.

Tôi có thể nhìn thấy từ bên đây màn hình, những chuyển động của chúng trở nên dài ra và rộng hơn khi chơi ở các tốc độ chậm và thu hẹp lại khi chơi ở các tốc độ nhanh. Sự nhận thức đó giúp cho các học sinh của tôi rất nhiều trong việc tập luyện. Vì vượt lên trên những con số, tốc độ còn là sự tương tác của chuyển động đến không gian xung quanh.

Nhật ký của một cô giáo dạy Piano

23.07.2022

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *

error: Content is protected !!