Khi còn là một học sinh Piano, mình vẫn thường hay được nhắc về sự tập trung. Và có đôi lúc chính sự tập trung cao độ về một cái gì đó trong quá trình tập luyện khiến mình vô tình quên đi những sự kết nối quan trọng cho cả tác phẩm.
Khi tập trung vào giai điệu, mình sẽ có thể quên đi phần nhạc đệm.
Khi tập trung vào số ngón tay, mình có thể sẽ không nhớ nổi tính biểu cảm của đoạn nhạc.
Tập trung vào các hợp âm đơn lẻ, khiến mình bỏ quên đi tiến trình hoà âm.
Nghĩ về các nốt nhạc, có thể sẽ mình đánh rơi các nét nhạc.
Như vậy, đối với mình sự tập trung sẽ chỉ không có nghĩa là chỉ nhìn vào một thứ duy nhất.
…
Giống như những điểm chấm xung quanh mình. Đó là những người bạn ở những vị trí khác nhau. Mình tập trung cho vị trí của mình, nhưng cũng đồng thời nghĩ đến sự hiện diện của họ tại cùng một thời điểm. Cùng nhau, tất cả đi vào một quỹ đạo đồng đều, vận hành nhịp nhàng như các âm thanh dài ngắn trong một câu tiết tấu.
Bài học về triết lý “Ubuntu” của cô Eva đã nhắc mình rằng mỗi người phải luôn hỗ trợ nhau để tạo nên một thứ gì đó cao cả lớn lao hơn cả chính bản thân của họ. Âm thanh của mình vang lên, vừa vặn đầy đủ, nhưng không dẫm đạp người khác. Nhưng là làm nổi bật giá trị của âm nhạc.
Âm thanh của mình phải là một phần để toàn bộ tác phẩm âm nhạc được trở nên đẹp đẽ.
Mình là, bởi vì tất cả đều là.
I am because we are.
Ubuntu.
Ngân là một giáo viên dạy đàn Piano và Âm nhạc cho trẻ em. Hiện cô đang dạy Piano tại Seoul, South Korea và song song đó là nghiên cứu phương pháp giảng dạy phù hợp cho lứa tuổi tiểu học. Cô là người sáng lập trang Tôi Dạy Piano.