6 cách giúp bạn dùng “cà rốt” thật hiệu quả!

– Cô ơi…vậy tuần sau cô nhớ mang cây bút chì màu hồng cho con nha, cái bấm bấm giống của cô đó cô. 

– Ừa, cô nhớ rùi, sẽ mang cho con cái giống vậy, được chưa?  Yên tâm nha! 

– Tuần trước cô hứa là con học giỏi là cô cho con…con…con…mà cô quên đó. 

Tiger trên miệng vẫn còn đang ngậm cây kẹo mút tôi vừa đưa cho cậu bé, vừa hỏi tôi về món quà tôi nợ từ tuần trước, đó là một cây bút chì bấm có vỏ ngoài màu hồng bắt mắt.   Thật ra, món quà đó, cũng chỉ là một trong nhiều thứ tôi thưởng cho Tiger sau mỗi buổi học tốt của thằng bé.  Khi thì là cây kẹo mút, khi thì là những cái sticker nhiều màu, khi thì là một bịch kẹo M & M, có lúc lại là mười phút chơi game trên Ipad của tôi.   read more

Phải chăng âm nhạc có sức mạnh?

“Con bé học đàn với em như thế nào? …vì chị thấy nó học chữ với chị rất là khó luôn đó…” 

Tôi nhận được lời nhận xét từ những giáo viên dạy bộ môn khác của học viên mình đại loại là như vậy.   Bản thân tôi, khi còn là học sinh trung học cũng thuộc dạng không mấy xuất sắc của lớp.  Mọi người chỉ biết đến tôi giống như một đứa học văn hóa thường thường và biết chơi đàn Organ, chỉ thế thôi.  Vậy nên, khi nghe về học viên của mình không giỏi về những bộ môn khác cũng không làm tôi bất ngờ là mấy. read more

Nhật ký *n: Edison không thất bại

          Trưa hôm qua, khi ngồi nói chuyện với Emily. Mình có buồn hay không, chính mình cũng không rõ…

Như mọi lần, Emily và mình luôn thảo luận rất thẳng thắn với nhau về việc học Piano của hai đứa trẻ.  Là một người phụ nữ đến từ nước Đức xa xôi, những phản hồi của Emily lúc nào cũng chứa đựng đầy sự rõ ràng và dứt khoác khi cô vói với mình về những suy nghĩ của cô.

Có lẽ ai đã từng hân hoan cầm trên tay tấm bằng tốt nghiệp trường Nhạc cũng đã từng cảm thấy hoang mang về khả năng của bản thân khi đối diện với một vài đứa trẻ đặc biệt.  Và cô con gái út của Emily trong trường hợp này, là chính “đứa trẻ đặc biệt” ấy.

Con bé chỉ mới 6 tuổi và chưa bao giờ tham gia bất kỳ một lớp học âm nhạc nào trước đây, với nụ cười tươi tắn và đôi mắt thông minh ấy đã từng khiến mình cảm thấy lo lắng trong từng tiết học.

Đôi khi để chuẩn bị cho một tiết dạy vỏn vẹn 45 phút, mình phải xới tung mọi ngóc ngách lên để tìm ra một vài thứ thật sự hay ho. Rồi chính mình, ngồi mày mò hàng giờ để thiết kế những trò chơi, tư liệu giảng dạy với hy vọng, cố gắng làm hết sức để giúp cho cô bé cảm thấy đã hiểu bài.

Nhưng mình vẫn thất bại. Cho dù có sử dụng một mỹ từ nào khác đi nữa, thì việc thừa nhận mình-thất-bại có lẽ là một ý niệm đúng đắn nhất trong thời điểm này.  

Nhưng mình có dừng lại không vì sự thất bại này?

Thay vì trả lời có hay không, mình muốn đem ra 6 câu hỏi dưới đây và có thể chính mình sẽ phải dành thời gian để suy nghĩ.

1. Có phải phương pháp/cách thức giảng dạy của tôi là thực sự hiệu quả và phù hợp với cá nhân của học viên?

2. Tôi có đặt ra các mục tiêu cụ thể và định hướng rõ ràng cho từng giai đoạn không? 

3. Tôi có thực sự truyền cảm hứng cho người học hay chỉ quan tâm đến kết quả thông qua những tiêu chuẩn?

4. Tôi có thử nhiều phương pháp khác nhau để giảng dạy hay chỉ sử dụng một phương pháp ? 

Viết cho một cuối tuần bận rộn và hỗn độn.

19.02.2017
read more

Tip #9: 5 câu hỏi cần thiết

          Giáo viên chúng ta thường mắc một sai lầm đó là rất thích điều khiển. Chúng ta thường không mấy lắng nghe học sinh của mình và đó âu cũng là do hệ quả của một nền giáo dục mà chúng ta phải ghánh chịu. Và bây giờ, xã hội hiện đại với một nền văn minh tiến bộ hơn, văn hóa loài người phát triển làm thay đổi nhiều lĩnh vực trong đó có giáo dục. Giáo viên không còn là người chỉ suốt 45 phút đứng thuyết giảng nữa và học viên cũng không đủ kiên nhẫn để ngồi nghe hết những gì chúng có thể tự tìm thấy bằng Google. read more

Tip #8: Bạn có nhớ trò nhảy lò cò?

        Tôi dám chắc rằng trong số chúng ta, ai cũng đã từng chơi nhảy lò cò một lần khi còn ấu thơ.  Trò chơi rất thông dụng này cách đây hơn một thập kỷ trước đã tập luyện cho mỗi chúng ta cách đếm số theo thứ tự từ ít đến nhiều, cách nhảy đúng vào ô chỉ bằng một chân.  

Ngày hôm nay, với ý tưởng từ trò nhảy lò cò ngày xưa, tôi muốn chia sẻ một trò chơi (nếu như bạn đang dạy hai chị em), hay cũng có thể là một hoạt động (nếu như bạn chỉ đang dạy một trẻ).   Cách chuẩn bị và thực hiện rất đơn giản, nhưng vô cùng hiệu quả. read more

6 cách giúp trẻ vượt qua rào cản “Bài tập về nhà”

           Rất nhiều giáo viên Piano ngày nay cảm thấy đau đầu về việc học sinh không tập đàn ở nhà.  Tôi cũng nằm trong số đó.   Những lúc như thế trong đầu tôi vang lên nhiều câu hỏi, tôi tự hỏi mình đã làm thực sự tốt chưa? Tôi tự hỏi liệu các gia đình có thực sự quan tâm đến việc học Piano của con họ hay không? Tôi cũng tự hỏi, đứa trẻ ấy có lý do gì mà lại không tập đàn?   read more

Tip #4: Một cách đơn giản giúp trẻ tập trung.

Bạn có tin rằng trẻ em có thể chơi bản nhạc không sai một lỗi nào chỉ cần chúng thực sự tập trung không? 

Một số những học sinh nhỏ tuổi của tôi có thói quen thường hay đưa tay nghịch ngợm những thứ đồ vật xung quanh cây đàn Piano, hoặc nói những thứ không liên quan lắm đến việc học Piano.  Một số khác thì ngồi không được yên vị và ngay ngắn, đôi khi là nghiêng đầu sang một bên, rồi thì có lẽ một chân sẽ gác lên thành đàn, chân còn lại thì xếp bằng trên ghế đàn và có lẽ kinh điển nhất là  việc hai chân đung đưa tự do luôn là một thói quen xuất hiện ở đa số.  Có rất nhiều những tư thế không đẹp khi ngồi đánh đàn và việc ngồi sai cách cũng là một yếu tố cấu thành cảm giác về sự không ổn định trong tâm trí, điều này sẽ làm cho trẻ phạm nhiều lỗi sai hơn khi tập luyện hoặc biểu diễn.   read more

Tip #3: Dạy trẻ đọc nốt bằng những viên sỏi.

Đọc và hiểu nốt nhạc luôn là yếu tố cần thiết cho việc tập chơi một tác phẩm, tuy nhiên những đứa trẻ của chúng ta luôn gặp khó khăn khi đọc nốt trên khóa Fa hoặc nốt ở những vị trí ít gặp.  Có lần nọ, khi nhận một học sinh khoảng chín tuổi đã học Piano được một năm, lúc mở cuốn giáo trình Methode Rose ra xem con học đến đâu rồi, tôi tá hỏa khi nhìn thấy các chữ số được viết chằng chịt trong sách, hỏi thử một nốt xem thế nào thì y như rằng con đọc ngay chữ số được ghi trên nốt nhạc đó và đoán đại với tôi.   read more

Tip #2: Nói sao cho trẻ chịu học* ?

            Chúng ta thường mắc một nhược điểm đó là nhận định sự việc theo cách nghĩ chủ quan chứ không suy nghĩ như cách đối tượng mình đang giao tiếp suy nghĩ.  Vì thế đôi khi trong lời nói, chúng ta vô tình làm cho đối tượng ấy không duy trì được sự hào hứng và dễ dàng mất đi mạch kết nối với chúng ta.  Dễ dàng khiến cho mối quan hệ ngày càng đi vào ngõ cụt.   Vậy thì, việc nói như thế  nào để trẻ có thể hợp tác với chúng ta cách ăn ý là một điều rất cần thiết trong quá trình giảng dạy Piano. read more

Tip #1: Làm thế nào để dạy scale nhanh hơn với một công cụ văn phòng?

         Lâu rồi có một vài người hỏi tôi, học Piano có khó không? Tôi trả lời nhanh không suy nghĩ, có. 

Điều đó là sự thật, nhưng sự thật đó chỉ là một phần của quãng đường mà những pianist thành công đã đi qua.  Là một giáo viên dạy Piano, tôi không muốn học sinh của mình phải cảm thấy học Piano là một chặng đường gian nan.  Mặc dù sau này, khi chúng đi xa hơn, chúng sẽ tự biết rằng, để đạt được thành công trên con đường âm nhạc, không có gì khác là phải tự vượt qua những rào cản đó bằng chính sức mình.  read more

error: Content is protected !!